Review: Khi Bác Sĩ Mở Hack

bởi Ngũ Gia

Đọc bộ này từ 2 tuần trước nhưng giờ mới có thời gian (chính xác hơn là có tâm trạng :v) ngồi viết vài dòng review. Bộ này tuy mới ra, tác giả cũng không có nổi lắm (mới lv4 qidian), nhưng thành tích 400 chương đầu cũng không tệ. Tháng vừa rồi đứng top 18 nguyệt phiếu Qidian, bên truyện convert cũng được nhiều đánh giá bình luận tích cực, lượt xem hay top đề cử cũng đều nằm trong top 10. Bản thân mình đọc cũng rất ưa thích, đô thị sinh hoạt lưu, nhẹ nhàng trang bức, đan xen nhiều câu chuyện, suy ngẫm, triết lí, tình cảm nhân sinh.

Review: Khi Bác Sĩ Mở Hack

Review: Khi Bác Sĩ Mở Hack

Truyện: Khi Bác Sĩ Mở Hack

Tác giả: Thủ Ác Thốn Quan Xích

Thể loại: Đô thị

Tịnh trạng: Đang ra

Reviewer: Ngũ Gia

Bộ này cấu tứ cũng rất đơn giản, không có âm mưu bố cục gì, đọc rất dễ vào. Main chính Trần Thương là một vị bác sĩ trẻ tốt bụng, đầy nhiệt huyết, yêu và tận tâm với nghề, thường được các nữ y tá khen là đẹp trai, có nội tâm khá phong phú, có khiếu hài hước, cũng khéo về giao tiếp, biết tận dụng quan hệ xã hội, dù có hệ thống bật hack nhưng vẫn biết khiêm nhường, học hỏi.

Trần Thương, thương là giọt nước trong biển cả thương, cũng là thương hải tang điền thương, quyển sách này, giảng chính là thương hải hoành lưu xã hội, đạo chính là trong nhân thế tang thương tuế nguyệt.

Truyện sinh hoạt lưu nên mạch truyện khá chậm rãi, thoải mái, hệ thống buff cũng từng bước một, vừa đủ để trang bức, lại không biến main thành yêu nghiệt siêu nhân. Mỗi một căn bệnh, một bệnh nhân đều có câu chuyện phía sau họ, nhân sinh muôn màu muôn vẻ, người bệnh càng đủ loại kỳ hoa, căn bệnh càng nhiều cái hiếm lạ. Bệnh viện, nhất là khoa cấp cứu, chính là nơi có thể chứng kiến hết thảy những màu sắc đó.

Truyện viết về cứu người nên tác giả khi viết cũng chủ tâm hướng đến một bối cảnh xã hội nhẹ nhàng, ấm áp, người tốt vẫn rất nhiều, tình người vẫn được coi trọng, không có mâu thuẫn gay gắt đến mức sinh tử đại thù, có chăng chỉ là chút xíu mâu thuẫn trong công việc, trong cách sống, và đều giải quyết nhẹ nhàng, êm đẹp. Vì thế nên không có dạng main đi đâu cũng kéo cừu hận, càng không nói đến tồn tại não tàn. Người dù tệ đến đâu vẫn giữ cho mình một điểm mấu chốt. (Chúng ta sống, cũng nên ôm một hi vọng lạc quan như vậy, có thể giúp xã hội tốt hơn chăng?)

Tác giả có kiến thức về y học, cũng từng trải khá nhiều, viết về chữa bệnh rất có nghiên cứu, không phải tùy tiện (cách main chữa bệnh đều dựa vào khoa học, không có chuyện bắt tay truyền công hoặc uống viên thuốc là khỏi). Văn phong viết cũng rất tốt, có hài hước, có suy ngẫm, có thoải mái. Tác giả viết về tình cảm gia đình cũng rất sâu sắc, cảm động, mỗi gia đình một hoàn cảnh, không phải ai cũng may mắn, hạnh phúc, nhưng chính vì bất hạnh vậy mới có thể thấy rõ được chân tình, không phải sao?.

Đọc truyện cũng giúp ta biết được nhiều thứ, về y học cũng như về sinh hoạt hàng ngày của các y bác sĩ ở bệnh viện, đặc biệt là học được cách quý trọng sinh mệnh.

Đạo hữu nào đang gặp bình cảnh, chán ngán việc tu hành sinh tử chém giết, có thể chuyển qua đọc bộ này, vừa xem hành y cứu người, vừa cảm ngộ nhân sinh, có thể giúp tâm cảnh dễ chịu không ít.

Một số trích đoạn hay trong truyện – Khi Bác Sĩ Mở Hack

Lạc quan?

Đó là bởi vì bi thương giấu ở trong lòng, tự ti đặt ở chỗ sâu.

Người, vốn là như vậy.

Chỉ có trời tối người yên thời điểm, ngươi mới biết được, ngươi là bộ dáng gì.

Chỉ có một người canh giữ ở nơi hẻo lánh thời điểm, ngươi mới dám nhìn xem ở sâu trong nội tâm chân thật nhất chính mình.

Có đôi khi, nghèo thật không phải là một câu trò đùa lời nói.

Mà là áp đảo người trưởng thành cuối cùng một cọng rơm.

Một người trưởng thành sụp đổ, đại đa số thời điểm là theo vay tiền bắt đầu.

Khi Trần Thương lúc đi học, nghèo khó với hắn mà nói, đơn giản là buổi tối ăn màn thầu còn là thêm cái đùi gà khác nhau, không tổn hao gì hắn vui vẻ, thế nhưng là khi hắn yêu một cô nương thời điểm, mới thật sâu cảm giác được cái gì là nghèo khó mang tới tự ti cùng bất đắc dĩ.

Gối đầu bên trong giấu đầy mốc meo mộng, trong mộng ở không cách nào có người.

Lúc kia, Trần Thương bỗng nhiên ý thức được.

Nhân sinh thật sự là trước mắt có rất nhiều cẩu thả, mà không phải cẩu kỷ. . .

Về phần thơ cùng phương xa, là những cái kia không có lo lắng người.

Có đôi khi cảm giác sinh mệnh tựa như là nắm trong tay hạt cát, ướt át thời điểm, ngươi cũng không cảm thấy sinh mệnh có bao nhiêu đáng ngưỡng mộ, thế nhưng là khi hạt cát không ngừng hong khô, theo ngươi đầu ngón tay trượt xuống biến mất thời điểm, ngươi bỗng nhiên mới phát hiện, sinh mệnh đã không cầm được!

Ngũ Gia

Bài liên quan

1 bình luận

Tam Tiểu Tiếu 17 Tháng Hai, 2020 - 12:20 sáng

Có ai biết truyện mà nhâ vật chính tu cả chính đạo và tà đạo ko

trả lời

Bình luận