Review: Hôm Nay Tôi Thất Tình

bởi Huyết Nguyệt

#Confession
#Reviewbook
Review: Hôm Nay Tôi Thất Tình

Tác giả: Hạ Vũ

Thể loại: Ngôn tình

“Vài lời tâm sự “: có lẽ hôm nay là một ngày rất đặc biệt.
14-2 ngày lễ tình nhân. Nghe có vẻ giống tình yêu trong tiểu thuyết nhưng hôm nay thật sự là dở khóc dở cười khi Nguyệt thất tình đúng trong lễ tình nhân. Có lẽ bài review này cũng không hoàn toàn là viết cho mọi người nghe mà nó là viết cho chính Nguyệt nghe.
Để sau này bao nhiêu năm sau khi mình đọc lại bài này Nguyệt sẽ nhớ đến chính bản thân mình của cái thời thanh xuân ngây ngô 16.

Giới thiệu :
Nào ai có thể kề cạnh mãi một người mà tim người ta luôn hướng về một người khác. Cuối cùng cũng đau quá, cuối cùng cũng là tự mình xót xa. Mong ước rằng khi mình xa, khi hai trái tim băng giá gặp nhau, người sẽ cảm thấy muốn gần.

Ai cũng từng có một thời yêu điên cuồng ngây dại, chỉ cần được ở bên cạnh người mình yêu thôi, không còn quan tâm chuyện gì nữa cả. Cho dù trong tim nhiều lần đớn đau, nhói buốt đến bật khóc, vậy mà vẫn không có cách nào buông bỏ được.

Anh mãi mãi không bao giờ có thể nhìn thấy, hình ảnh một người con gái, giữa màn đêm tối đen, tĩnh lặng, ngồi ôm mình bó gối, run rẩy khóc nức nở lên rõ ràng từng tiếng một, nước mắt như mưa tuôn xuống. Vừa khóc, lại vừa tự lấy tay quệt đi, không muốn nhòa ướt, lấm lem mặt mình.

“Chẳng muốn mang theo vương vấn trong tim nhưng lời ca vẫn làm tôi vấn vương thật nhiều…”

Đôi lúc lặng mình trên phố ta vô tình nghe lại một câu hát nơi quán quen, đọc những mẩu truyện vụn vặt khiến ta rùng mình,… Rồi lại nhớ về người cũ, những mùa nuối tiếc chẳng thể quên. Nhớ về những tháng năm thanh xuân tràn đầy sức sống, tràn đầy hoài bão và cũng biết bao tiếc nuối của một thời tuổi trẻ.

Thất Tình? Nó cũng chẳng thể là thất tình, nó là cảm giác vấn vương khi nhớ về những điều chưa trọn vẹn. Ta tự nhủ mọi chuyện đã qua rồi, thời gian rồi sẽ xóa nhòa đi tất cả,… Nhưng vào một ngày nắng yên bình đến lạ, hình bóng thân quen ấy vẫn quanh quẩn trong tâm trí ta. hương tóc, bờ vai gầy, nụ cười ngày nào vẫn còn vẹn nguyên trong môt góc khuất tâm hồn mà có lẽ ta cố tình che dấu.

Rồi đến một ngày ta chợt nhận ra, ta chẳng thể quên được những chuyện đã cũ, chẳng thể quên được những phút giây si ngốc cười lặng ngắm ai đó từ phía xa. Con người là thế luôn luôn hoài niệm …

Lại một lần nữa ta trải qua cô đơn, cô đơn vì một cuốn sách, ngồi nơi quán quen, vẫn bản nhạc của mùa nhớ năm nào. Khi tuổi trẻ đã trải qua bão giông, cũng đến lúc biển lặng, ta đi lục lại những điều không nên nhớ, điều khiến ta chẳng thể mở lòng mà nói với ai được. Ta có thể coi đó là thất tình, nhưng ta lại chợt nhận ra đó là bình yên, một cảm giác bình yên đến lạ của tâm hồn. Ta nuối tiếc để nhận ra những điều cần trân trọng, ta nuối tiếc để thêm vững tin vào chặng đường ta sắp bước đi. Thất tình chính là trạm dừng chân để tâm hồn ta lắng lại với quá khứ, với những hoài niệm của chính mình.

Thất tình chính là trong tim của mình cảm giác bình yên…
Và …. Hôm Nay ….Tôi….Thất Tình .

Review: Phạm Cừ, Huyết Nguyệt.

Bài liên quan

Bình luận