Tháng vừa rồi bộ Đệ Nhất Tự Liệt này bất ngờ lên tới tận top 4 Qidian nên mình nhịn không được phải đọc thử xem thế nào.Tác giả Hội Thuyết Thoại Đích Trửu Tử chắc các đạo hữu cũng quá quen thuộc rồi. Chỉ là không biết sau thành công của Đại Vương Nhiêu Mệnh thì bộ này có giữ vững được phong độ hay không?

Review: Đệ Nhất Tự Liệt
Truyện: Đệ Nhất Tự Liệt
Tác giả: Hội Thuyết Thoại Đích Trửu Tử
Thể loại: Đô Thị Dị Năng
Tình trạng: gần 260 chương
Reviewer: Ngũ Gia
Giới thiệu của tác giả về bộ này chỉ ngắn gọn 1 câu:
Hạo kiếp dư sinh, chung kiến quang minh. (ý nghĩa đại loại là sống sót sau hạo kiếp sẽ thấy được ánh sáng)
Bộ này tuy thể loại đô thị nhưng viết về địa cầu mấy trăm năm sau tai kiếp, nên không đề cập tới các quốc gia hiện giờ, cứ tạm coi đây là một dị thế giới khác cũng được.
Bối cảnh của truyện cũng không có gì quá đặc sắc, địa cầu sau tai biến, động vật đều biến dị trở nên mạnh mẽ, nhân loại không còn là giống loài mạnh nhất. Để bảo vệ mình, nhân loại xây dựng lên các tường rào cao bao quanh nơi mình sinh sống. (Tựa như Attack on titan, có nhiều bộ địa cầu hạo kiếp hiện giờ cũng dạng vậy). Từ cái hàng rào này, nhân loại lại phân ra 2 tầng lớp, 1 là những người sống ở bên trong hàng rào, an toàn được đảm bảo, cuộc sống khá nhẹ nhàng; 2 là những người sống ngoài hàng rào (còn gọi là lưu dân), cuộc sống vô cùng khó khăn, luôn bị nguy hiểm rình rập, bị những người trong hàng rào bóc lột, khinh rẻ, tính mạng như cỏ rác. Trong 2 tầng lớp đó lại xuất hiện một nhóm người có năng lực đặc biệt, gọi là siêu phàm giả, truyện chủ yếu xoay quanh nhóm người này.
Main tên Nhậm Tiểu Túc (ông tác giả này thích lấy tên đệm chữ Tiểu, bộ trước là Tiểu Thụ, bộ này Tiểu Túc, nghe tên là thấy mùi tiểu nhân, không phải dạng đứng đắn gì rồi :3, mà tự dưng lại nhớ tới Tiểu Thuần nữa chứ ~~!), xuất thân từ lưu dân, có một đệ đệ kết nghĩa. Cả 2 đều có siêu phàm năng lực. Tính cách main rất thực tế, vì sinh tồn của mình và người thân, có thể bất chấp tất cả, kể cả giết người. Mà bộ này thì người chết như rạ, sinh tử như cơm bữa. Main cũng khá thông minh nhưng thiên về tinh quái hơn, luôn tìm cách vặn vẹo lẽ thường. Kỹ năng làm người khác tức giận đã ở mức max cấp. :3
Năng lực của main thì chả khác nào 1 cái hệ thống, buff item các kiểu, đặc biệt còn có thể sao chép năng lực người khác. Bá cmn nhất map rồi. Thế nên dự đoán là bộ này trách nhiệm của main khá lớn, có thể là bảo vệ nhân loại trước hạo kiếp, duy trì nhân loại sinh tồn chăng? (Mặc dù ban đầu main tự nhận mình không phải người tốt, cũng chẳng muốn làm anh hùng, nhưng chắc sau này sẽ thay đổi, vì đọc thấy càng ngày main càng phải bảo vệ nhiều người hơn, mang nhiều trách nhiệm hơn).
Thực ra với những gì viết ở trên thì bộ này cũng rất bình thường, không có gì mới mẻ. Cái hay của bộ này chính là cách tác giả khắc họa về một thế giới hoàn toàn u ám, đầy nguy hiểm chết chóc, nơi những bản năng, những xấu xa nhất của loài người được bộc lộ, một thế giới mà chỉ có kẻ mạnh mới có thể sinh tồn, kẻ yếu thì sinh mạng như cỏ dại. Mặc dù bối cảnh u ám là thế nhưng yên tâm, đọc bộ này sẽ không có cảm giác nặng nề mấy, thậm chí phải nói là nhiều lúc không nhịn được cười là đằng khác. (Ai đọc Đại Vương Nhiêu Mệnh rồi thì chắc biết được khả năng viết hài của tác giả). Ngoài ra, âm mưu, tình cảm, tình yêu trong truyện cũng được thể hiện khá ổn.
Một đạo hữu ở tangthuvien bình luận về truyện này mình thấy ngắn gọn mà đầy đủ:
t17009435
Có lòng người hắc ám, có tình huynh đệ, tình cảm gia đình ấm áp, có hài hước, có nghiêm túc lại thêm chút đạo lý. Ít có truyện nào kết hợp tốt như vậy.
Nhược điểm của bộ này cũng có, thậm chí là nhiều, ví dụ như đôi lúc viết quá dài dòng, tình tiết cũng có nhiều chỗ hơi gượng ép, nhiều điểm vẫn thấy chưa hợp lý, tình cảm của main với Dương Tiểu Cẩn nảy sinh quá nhanh…v…v… nhưng nhìn chung bộ này viết đến bây giờ vẫn rất chất lượng.
Một số câu nói thú vị:
1.
“Nhân sinh nhất cô độc thời điểm là cái gì đây, chính là người khác đều có thứ nào đó, nhưng ngươi không có…
Chẳng hạn như tất cả mọi người có tiền, ngươi không có…”
2.
Người tất cả hành động động lực, đều đến từ tử vong. Bởi vì không muốn chết cho nên muốn ăn đồ vật, bởi vì không muốn chết cho nên mới liều mạng sinh tồn.
3.
“Ca, nhìn thấy ngươi ác như vậy, ta an tâm…”
Đây là trích đoạn khá hay, đoạn Nhậm Tiểu Túc chấp nhận mạo hiểm quay trở lại cứu vợ tương lai Dương Tiểu Cẩn,. Kết nhất 2 chữ: “Chờ ta”
Thực ra Nhậm Tiểu Túc bản thân cũng không biết bản thân tại sao lại trở về.
Có lẽ là bởi vì đến từ hoang dã hắn đối mặt dã thú sẽ cảm giác thân thiết, muốn cùng dã thú làm bạn.
Có lẽ là bởi vì hắn ưa thích trong toà thành thị này bóng đêm, muốn nhìn nhiều nhìn nơi này phong cảnh.
Hoặc là cũng có thể là bởi vì hắn quên mang theo ví tiền gì gì đó?
Tốt a, Nhậm Tiểu Túc biết đây đều là rất dở lý do, có lẽ hắn chỉ là không muốn nữ hài kia chết ở chỗ này.
Nhậm Tiểu Túc càng chạy càng nhanh, quần áo trong gió bay phất phới, giống như một đầu đi săn lúc hùng sư.
Hắn nhìn về phía cái kia tòa cao ốc đỉnh, mà cái kia tòa cao ốc đỉnh nữ hài dường như cũng đang lẳng lặng mà nhìn hắn.
Chung quanh là hỗn loạn tiếng súng, còn có nhắm người mà ăn vật thí nghiệm, thế giới này dường như có chút hoang đường lên.
Bầu trời u ám tựa hồ cũng muốn từ trung gian cắt ra.
Nhưng cái này đều không quan trọng.
Chờ ta.
Ngũ Gia
2 bình luận
Cảm ơn Ngũ Gia đã giới thiệu bộ này, cảm thấy rất thích với lý tưởng của truyện, bộ này cùng với đại vương nhiêu mệnh, tưởng như yy nhưng lại rất hấp dẫn và thế giới quan rõ ràng. Luôn mong đợi những bài review của Ngũ Gia, là fan thầm lặng nhưng nay muốn gửi đến vài lời cảm kích
Cảm ơn Nguyệt Nhi tiên tử nha <3.