Bộ Đại Kiếp Chủ này tiếp theo bộ Lược Thiên Ký. Hắc Sơn Lão Quỷ cũng không xa lạ gì đối với những đọc giả lâu năm, là một tác giả tên tuổi trong thể loại tiên hiệp. Đạo hữu nào đã đọc Lược Thiên Ký mà thấy hợp gu với phong cách của lão Quỷ thì bộ này không thể bỏ qua được. :v

Review: Đại Kiếp Chủ
Truyện: Đại Kiếp Chủ
Tác giả: Hắc Sơn Lão Quỷ
Thể loại: Tiên hiệp
Tình trạng: Đang ra (hơn 900c)
Trích giới thiệu của tác giả:
Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực.
Hàn môn thiếu niên quật khởi, khổ đọc mười năm thấy được chân kinh!
Cuối cùng được một kiếm xuất huyền hoàng, một tay hộ thương sinh!
Ba ngàn năm đại kiếp hàng thế, cũng chỉ làm thần binh trong lòng bàn tay, từ đây trên Tiên lộ, ai dám tiếp phong mang của hắn?
Hệ thống: Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Hóa Thần – Đại Thừa – Chân Tiên – Siêu Thoát – Đế Cảnh …
Nhìn qua cái hệ thống cảnh giới là biết truyện này thuộc lưu phái Tiên hiệp cổ điển rồi nhỉ :v. Truyện có bối cảnh cũng khá u ám, Thiên Nguyên thế giới cứ 3000 năm lại có một đại kiếp nạn, hắc ám sinh linh hàng thế tàn phá nhân gian, để ngăn được kiếp nạn này rất nhiều tu sĩ cường giả đã phải ngã xuống, nhưng chỉ đánh đổi được 3000 năm bình an. Liệu Phương Nguyên (main) của chúng ta có thể vĩnh viễn hóa giải đại kiếp sắp tới giáng lâm, hộ được bách tính thương sinh?
Nếu Phương Hành trong Lược Thiên Ký xuất thân từ một tên trộm thì main trong truyện này, Phương Nguyên cũng xuất thân hàn môn, nhưng lại là một thiên tài! Mười năm nghiên cứu Đạo Nguyên Chân Giải tưởng chừng như vô ích nhưng lại giúp cho hắn có được cơ duyên cực lớn. “Một thuật thôi diễn vạn pháp”. Buff cái này cho main tuy bá nhưng cũng xứng đáng, không phải dạng kim thủ chỉ từ trên trời rơi xuống, mà là main chịu khổ cực cộng với ngộ tính của mình mới đạt được. Mà đọc truyện của lão Quỷ thì hiếm có vụ bánh từ trên trời rơi xuống, tất cả đều phải trả giá cả :v.
Main tính cách khá hợp ý ta, thông minh, nhẫn nại, quyết đoán, cũng trọng tình nghĩa, với phương châm “Tu hành mới là quan trọng”, không làm việc dư thừa. Tất cả thời gian của main đa số đều là học tập và tu hành, trừ khi tình huống có người chọc quá đáng mới ra tay. Mà đã khi ra tay thì bá đạo khỏi nói :v
Điểm mình ưng ý nhất đối với truyện Lão Quỷ đó chính là main đa số đều là cô nhi một lòng tu tiên, không vướng bận phàm tục, không có vụ buff cả nhà thành tiên, tất cả cơ duyên đều phải tranh đoạt, tình tiết trong truyện đầy gây cấn, bất ngờ, giải cục, phá cục đều rất hấp dẫn, (ai đọc Lược Thiên Ký rồi sẽ rõ phần nào) về âm mưu thì thôi rồi, đầy căng não, đa số nhân vật biết suy nghĩ, main cũng không phải biết trước tính toán hết tất cả, cũng có lúc sơ sẩy.
Một điểm đáng chú ý nữa là thiên phú, tiềm lực của main khi thể hiện ra được nhiều người thừa nhận, được tông môn coi trọng bồi dưỡng, thậm chí trả giá hi sinh để bảo vệ, chứ không như mấy truyện khác đi đến đâu cũng bị coi thường, chế giễu. Nói chung là mức độ kéo cừu hận ở mức hợp lý, điều này là do xây dựng dàn nhân vật phụ có não nên đọc đỡ bớt ức chế :v
Tóm lại, đây là một bộ Tiên hiệp chất lượng, rất đáng để đọc!
Cùng đồng hành với Phương Nguyên từ một hàn môn thiên tài, từ một cái tạp dịch tiên môn khởi đầu từng bước đi đến tiên lộ đỉnh phong, một người một kiếm ngăn đại kiếp, thủ hộ thương sinh nào!
Ngũ Gia
3 bình luận
Ngũ gia review toàn cực phẩm, cảm ơn nhiều
Vừa đọc xong Lược Thiên ký. Đoạn kết hơi ngắn nhưng cũng không thể nói là thiếu sót hay hụt hẫng. Có thể coi đây cũng là cái tài của tác giả, khi viết đoạn cuối ko được dài như phần đầu, ko có màn đấu (thực ra có giao thủ ngắn) dài kỳ và cũng ko cần K.O mấy boss khoẻ nhất, mà vẫn kết truyện hợp lý. Cái này tưởng đơn giản mà ko ít tác giả (dù là đại thần) đôi lúc vẫn chưa làm được.
Thích cái kiểu main của tác giả, đã muốn sống dai, lên level cao thì ngoài ý chí phấn đấu, cơ duyên… ko thể thiếu mưu trí đi kèm việc ko vướng nhiều phàm tục, gia tộc… Nhiều truyện viết rất hay nhưng mình vẫn chưa thoả mãn vì cái việc để main vướng bận quá nhiều thứ, từ gia tộc, bạn bè đến cả quốc gia thậm chí cả thế giới. Trong đó, tiếc nuối nhất là Thế giới hoàn mỹ, viết quá hay, main cũng rất độc đáo, mỗi tội bao lo quá nhiều, mà thực tế muốn đạt level max, lên tầm siêu thoát, mà cứ lo nọ lo kia thì hơi tí là bị địch khống chế ngay, chắc chắn phải tèo chứ sao sống nổi 🙂
Cày tiếp bộ Đại kiếp chủ này xem sao
tới chương 500 trở đi thì xàm