
Thân Công Báo Truyền Thừa
Bộ này cái tên nghe hơi chuối nhưng phải nói đây là một bộ tiên hiệp khá hay và mới lạ. Truyện thuần thể loại tu tiên với đầy âm mưu bố cục. Hệ thống tu luyện rất đặc biệt. Main rất bá, cơ trí, dàn nhân vật phụ cũng rất ít não tàn, main lúc đầu không bị vùi dập như mấy truyện khác, đọc khá thoải mái, có điều tác giả nhiều khi viết lan man quá (nhiều đoạn phải lướt qua chứ không đạo tâm đổ vỡ :v).
Truyện: Thân Công Báo Truyền Thừa
Tác giả: Đệ Cửu Thiên Mệnh
Thể loại: Tiên hiệp
Tình trạng: Đang ra (hơn 2k3 chương, sắp full rồi).
Nhân vật chính tên là Ngọc Độc Tú (sau này bái nhập vào Thái Bình giáo được ban pháp hiệu là Diệu Tú), vốn là người hiện đại, sau khi xuyên việt thì được khả năng điều khiển tai kiếp chi lực. Main được buff rất nhiều, rất bá, tu hành chục năm là bắt đầu cân map rồi. Con đường tu hành ban đầu của main cũng khá suôn sẻ, không bị các thể loại não tàn chèn ép, khinh bỉ nhiều như mấy truyện khác.Ngay từ khi bái vào Đạo quan đã được Quan chủ coi trọng, bảo kê, về sau ở Tổng đàn thì được Giáo tổ bảo kê. Nên ai mà chọc main thì xác định. v. (Truyện này chủ yếu sẽ là ở màn so đấu của các bậc Tiên với nhau nên lúc đầu buff main khá nhanh, nếu có hơi chán cũng ráng chịu khó đọc tiếp, về sau sẽ rất hấp dẫn :v)
Truyện có điểm mới là ở hệ thống tu luyện, tu hành chủ yếu vì trường sinh bất tử, nhân loại từ khai thiên đến nay tu thành Tiên chỉ có 9 vị, chính là 9 vị Giáo tổ, là được chính thức trường sinh bất tử. Những tu sĩ khác dù mạnh cỡ nào nhưng không đạt được Tiên vị thì theo thời gian cũng sẽ hóa thành cát bụi. Chiến lực của các tu sĩ quyết định ở các thần thông mà người đó lĩnh ngộ cộng với pháp bảo, không phụ thuộc quá nhiều vào số năm tu vi. Tu hành càng lâu thì pháp lực càng nhiều nhưng nếu thần thông yếu hơn thì đánh vẫn thua người có pháp lực ít hơn. (Giải thích cho việc main chỉ có mấy trăm năm tu vi nhưng có thể đánh được mấy lão quái vật sống hơn ngàn năm). Tuy nhiên phải nói là người tu hành lâu sẽ có nhiều thời gian lĩnh ngộ thần thông hơn, pháp lực nhiều sẽ tung được nhiều thần thông hơn, nên đa số vẫn là sống càng lâu thì càng mạnh.
Nhìn chung truyện hợp cho bạn nào thích tiên hiệp mang hơi hướng hồng hoang, phong thần.Truyện đã ra gần full convert. Đọc không lo thiếu thuốc.
Một số câu nói hay trong truyện:
“Có đôi khi không thể không nói vô tri cũng là một loại hạnh phúc.”
….
Chúng sinh ngu muội, chính thức Thông Thiên điển tịch ngay tại trước mắt, thậm chí còn khẽ động có thể đến, nhưng lại vứt tới như lý, chẳng thèm ngó tới, cả ngày sống ở tầm thường, màu sắc rực rỡ dân đi làm trong sinh hoạt, không biết tại bận rộn cái gì, thật là thật đáng buồn, nhân sinh ngắn ngủi, trong mỗi ngày đều vì những cái kia ngoại vật phấn đấu, chưa bao giờ hưởng thụ qua một ngày chính thức nhân sinh, chẳng phải là buồn quá hô! .
Ngũ Gia
1 bình luận
Mình cần tìm truyện đọc cách đây chắc khoảng 1 năm rồi, hồi đó mới ra khoảng 200 chap, mình nhớ sơ sơ nội dung, main từ lúc sinh ra ngoại hình tàn tật bị thọt xấu xí, mọi người xung quanh ai cũng xa lánh, gia đình cũng vậy, dù cả cha lẫn mẹ đều ghẻ lạnh, mấy người e của main cũng vậy,( trừ cô em út) ,cha me thương mấy người em hơn,main chính ko có bạn ai,main ko có linh căn nên ko tu luyện dc, bị bắt phải rời gia tộc ( hình như cho một ít ruộng đất để tự sống, bị ức hiếp thê thảm lắm ), mình nhớ lúc bị bọn trong gia tộc phá hết lương thực,lúc đầu có cô em út cho nhưng về sau bị phát hiện nên bọn kia hãm hại main còn thê tham hơn ( em út sau nay ko biết vì sao biến mất ) lúc sắp chết đói và lạnh main dc cho 1 cái bánh bao hay sao ý, nhưng vẩn chia đôi cho 1 ông đạo sĩ mù ( ông này là boss khủng và ác kinh dị ) ông này bị mấy thằng truy sát gần chết , mình nhớ là main đi theo con đường tula thì phải ! Ngũ gia kiếm giúp mình cái.