Review: Côn Luân (Phượng Ca)

Review: Côn Luân
Bài này sẽ được update vào ngày mai vì giờ mình đang type trên điện thoại, hehe.
Tự nhiên đêm khuya nghĩ tới thằng nhóc Lương Tiêu tinh quái nên hì hụi ?
Phượng Ca được xếp là 1 trong 5 tác giả trẻ viết kiếm hiệp tốt nhất (Thần Châu Tân Ngũ Hiệp) cùng với Tiêu Đỉnh của Tru Tiên, Tiểu Đoạn, Bộ Phi Yên và Thương Nguyệt.
Trong 5 văn nhân này tại hạ đều đã đọc qua 4 (trừ Tiểu Đoạn – có sách mà chưa đọc) và theo thiển ý của tại hạ thì Phượng Ca viết chắc tay nhất (trong 4 văn nhân kia).
Nhiều người nhận xét văn của Phượng Ca thực có đôi ba bốn phần sao y như Kim Dung (sẽ dẫn sau) từ cách khắc họa nhân vật, tới tâm lý, đến tình tiết nhưng bản thân tại hạ thấy điều ấy – dù có – cũng vạn nhất là khó tránh.
Lại nói Kim Dung bút lực vô song, tự thân chạm trổ cả một giang hồ, vạn nhân sỹ, số tác phẩm để đời và thành danh rất nhiều, lại được cho là Minh chủ võ lâm, há chẳng phải là tấm gương lớn hay sao? Hậu bối không soi cũng không được nữa a =)))
Ôi lâu không dùng ngôn từ kiểu này, viết tý mà mệt thế ??
Bộ này có 7 tập, hình thức khá đẹp, minh họa cũng đẹp & giấy cũng tốt (so với thời điểm những năm 2010). Mình thấy bìa nó đẹp hơn Tru Tiên =)) Tru Tiên mình sẽ review sau nhé vì đã đọc cả mấy bộ rồi nhưng chưa có thời gian gõ gõ :))
Tập 1 kể về Cha và Mẹ của Lương Tiêu. Khi đó Lương Văn Tĩnh chỉ là thư sinh ngờ nghệch nhưng lại khiến cô gái lanh lợi Tiêu Ngọc Linh phải lòng =)) Đọc đến đây bạn sẽ hình dung Quách Tĩnh Hoàng Dung cho mà xem :vTuy nhiên chuyện của hai người này hoàn toàn khác, vì Lương Văn Tĩnh cũng rất thông minh, chỉ hơi thật thà còn Tiêu Ngọc Linh thì tuy có đôi chút điểm giống Hoàng Dung nhưng thực sự cũng rất cá tính.
Tập 2 đến 7 nói về Lương Tiêu, trải qua thăng trầm thì trở thành thần cơ diệu toán, võ và toán đều vô song.
Nói chung trong các bộ Tru Tiên, Hoa Âm, Thương Hải, truyện ngắn Thất Dạ Tuyết, Thiên Vũ cuả mấy người kia thì mình thấy bộ này viết chắc tay nhất, logic, hài hước và cuốn hút quá thể luôn.
Lương Tiêu tuổi trẻ tài cao cũng kiêu ngạo không kém Dương Quá, cũng vì quốc gia đại sự, cũng yêu si mê Liễu Oanh Oanh nhưng vì tình và vì thương thì lại về với cô bé Hoa Hiểu Sương yếu đuối (bạn này bị bệnh từ bé, nhà quá có điều kiện nên dùng thuốc từ bé đến lớn để duy trì sự sống luôn) nhưng giàu nghị lực..
Đọc bộ sách này, bạn sẽ hiểu chi tiết hơn về rất nhiều thứ, nhiều điển tích cổ của tàu khựa.
Ví dụ, bạn sẽ hiểu cách bố trí bát quái, biết về ngũ âm Cung Thương Giốc Truỷ Vũ, các quy tắc chơi cổ cầm, biết cách tính Hà Đồ Lạc Thư và tam tài quy nguyên, biết rằng toán học thực sự vi diệu và áp dụng ở mọi mặt của đời sống (bạn hẳn sẽ rất ngạc nhiên nếu biết 1 đứa dốt và ghét toán như mình vừa phát biểu câu ấy)..
Lương Tiêu là một chàng trai đặc biệt, không phải soái ca, đủ đẹp trai và rất tỉnh ấy =)))
Hồi bé nó dễ thương lắm luôn ý :3
Còn Hoa Hiểu Sương và dòng tộc họ Hoa đầy bí ẩn, danh gia và tài năng nhất mực lại như màn sương khói lẩn khuất mà không phải ai cũng tìm ra..
Đại khái thế hẵng, mình đọc có tới 6 năm rồi nên quên quên.
Chỉ là nếu hỏi mình muốn đọc lại bộ sách nào nhất thì sure là bộ này :))
Tiêu Khả
0 bình luận
bộ này cũng lâu r, phải đánh giá là sâu lắng, chỉ tiếc cái kết, cả kết của vợ chồng Lương Văn Tĩnh với TIêu Ngọc Linh, đến cá kết của Lương Tiêu với Hiểu Sương, dù có một chút cái gọi là hy vọng, nhưng trên cái bối cảnh nước mất nhà ta, người mất thân vong tàn tạ, thực sự thấy hơi hụt hẫng.