
Minh Nguyệt Tu Tiên Niên Biểu
Tác giả: Trăng Sáng Bao Lâu Có ?
Không có thư mới để đọc, liền ngồi ngẫm lại đôi chút về đã qua, chia sẻ lên đây cho chư vị thư hữu giết thời gian, nếu như có thể trong này tìm được yêu thích thì là vinh hạnh của ta, sẽ chia đều từng bài.
Sáng nay vừa thức dậy, sau giấc ngủ dài bảy tiếng, không ngắn, nhưng ta vẫn chưa cảm nhận được dù chỉ là chút xíu dấu hiệu cơ thể này đã sẵn sàng cho ngày mới, dư vị của việc thức khuya gặm sách đêm qua vẫn còn âm ỉ trong ta, tự nhủ chính mình lần sau nên khắc chế (tuy rằng không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu ta làm vậy, haha), nhưng ta biết rằng ma lực trong những con chữ kia không cho phép ta dễ dàng thực hiện điều đó, aifiiiii. ngồi trên giường ngẩn người hồi lâu, khuôn mặt hơi dại ra khi trong đầu không ngừng nhảy lên về những chương truyện đêm hôm trước, ta thỏa mãn mà bước đi làm vệ sinh cá nhân rồi ngồi trước máy tính như thể được lập trình sẵn, đối với một cái thư trùng như ta, đây là một buổi sáng tiêu chuẩn trong những ngày nghỉ, khách quan mà nói nó đơn điệu và nhàm chán, nhưng ta chưa bao giờ chán, chưa hề một lần trong chín năm nay kể từ cái ngày ta biết đến tiểu thuyết mạng, vì ta biết, dù chán đến đâu, chỉ cần được nhìn thấy giao diện của tangthuvien, truyencv,… hiện lên, ta biết, ta sẽ lại tìm thấy niềm vui của mình, lại tìm thấy rất nhiều thứ mình mong muốn không hề có trong thực tại. Có lẽ, rất nhiều vị thư hữu cũng có cùng cảm giác như ta đi??. Bất quá, giới hạn là thứ mà con người luôn phải đối mặt trong mọi việc, đọc tiểu thuyết mạng cũng không ngoại lệ, thường thì, tại một mốc thời gian nào đó, ta không thể tìm thấy cái mà mình mong muốn, muốn lý do sao? Nhiều lắm, văn phong không hợp, sáo lộ, cẩu huyết quá nhiều, không ưa thích trang bức vả mặt, hoặc đơn giản chỉ là không thích cách nhân vật chính hành xử,… dù sao đi chăng nữa, hôm nay, ta lại gặp phải giới hạn, bỏ vài tiếng cho việc tìm truyện đọc, cũng không thể tìm thấy một cái làm cho mình ưa thích, ta buông bỏ, vô phương, dưa xanh hái không ngọt, như đã không thích cưỡng ép đọc cũng chỉ gây phản cảm rồi đổ lỗi này nọ cho truyện, ta không thích vậy. Nhưng ta cũng chưa từng xoắn xuýt vấn đề này, vì suy cho cùng, theo thời gian, người là hội biến, về mặt sinh lý là vậy, tâm lý lại càng vậy, không ai có thể giữ mãi khẩu vị của mình y như lúc ban đầu, điều này rõ ràng, lúc bắt đầu ngươi có thể yêu thích phế vật lưu, cùng trang bức đánh mặt văn, nhưng ngươi cam đoan 3 năm sau ngươi vẫn như vậy được sao?? Không thể, cũng không phải ta cố tình chỉ trích phế vật lưu và trang bức văn vì ta cũng từng thời một thời phát cuồng vì nó và không thể phủ nhận nó cũng là một cái khởi đầu rất tốt cho người mới đọc. Bất quá vẫn phải nói, càng đọc nhiều lại càng kén chọn, càng khắt khe với sở thích của chính mình, và tất nhiên đến một thời điểm, người sẽ khó mà tìm một bản tiểu thuyết có thể thỏa mãn mình như một hệ quả tất yếu. Đây cũng chính là trạng thái của ta hiện tại.
Ngồi thẫn thờ không có gì làm, đầu ta lại bắt đầu tự động vận hành như cái cách mà nó vẫn hay làm lúc ta gặm thư, nhưng khác là, lần này thứ ta suy nghĩ không phải tình tiết, nhân vật hay bất cứ thứ gì khác, mà là về quãng thời gian chín năm đọc truyện đã qua của ta. Thành thực mà nói, ta là cái kẻ ngoại đạo, thứ đầu tiên ta tiếp xúc và làm ta yêu thích là manga và sau là anime, nên nhập môn khá muộn so với các thư hữu khác , có thư hữu nào cũng như ta chăng ?, lại nói bộ manga đầu tiên ta đọc là “To Love Ru” bom tấn ecchi và harem lúc ấy, haha (nếu thư hữu nào muốn thay đổi khẩu vị có thể tìm đọc, sẽ không thất vọng), tuy nhiên như đã nói ở trên, tại manga một đạo này, ta chạm phải giới hạn, mất một thời gian khá lâu ta không thể nào tìm thấy thứ mình muốn đọc, cho tới khi ta gặp phải nó “Đấu Phá Thương Khung” – thứ đưa ta bước vào con đường tiểu thuyết mạng, sau này ta mới biết vô số thư hữu khác cũng có một khởi đầu giống ta, hahaha. Nói đến, phải cảm tạ Thiên Tằm Thổ Đậu đã chuyển thể “Đấu Phá Thương Khung” thành manhua, nếu không có lẽ ta cũng không biết đến tiểu thuyết mạng là gì. Về bộ truyện này, cho tới nay ta vẫn còn cảm giác thấy sự kinh diễm thuở ban đầu lúc mới đọc, lúc ấy ta mới chỉ lớp 7 lớp 8 (nói tới ta năm nay đại học năm ba, lúc ấy khoảng tầm năm 2012, 2013 gì đó), một tâm hồn non trẻ, cảnh tượng Tiêu Viêm bị sỉ nhục, từ hôn, rồi quật khởi thực sự quá mức kích thích, và lên tới đỉnh điểm là trận chiến ước hẹn 3 năm với Nạp Lan Yên Nhiên khi mà Tiêu Viêm chiến thắng (lúc này truyện tranh chưa ra tới đây, về sau ta đọc truyện chữ mới có), thú thật lúc ấy ta đã phấn khích tới nổi da gà, trong lòng quả như sóng động biển gầm, hận không thể hét dài lên một tiếng, nhưng ta biết, ta không thể bởi nếu vậy, khả năng bữa tối đó ta sẽ ăn cháo thay vì cơm. Tuy nhiên, truyện tranh vẽ có đẹp và hay đến mấy thì vẫn không thể phủ nhận một nhược điểm, ấy là cốt truyện sẽ bị rush và ra rất chậm (so với truyện chữ). Không mất quá lâu để cảm giác bứt rứt lan tỏa trong ta khi ta đọc xong chap cuối của bộ truyện, ta tò mò tới cực điểm, bức thiết muốn biết diễn biến tiếp theo của truyện, muốn biết hành trình của Tiêm Viêm sẽ ra sao, vậy là ta mò tới truyện chữ, chà đó là một giây phút đáng nhớ với cá nhân ta. Nói thật, ban đầu ta khá ghét truyện chữ, vì khởi điểm là ta manga mà đặc thù lớn nhất của truyện tranh và các bức vẽ phụ trợ cho trí tưởng tượng người đọc, đến với truyện chữ điều này không có, ta đã có một chút “sốc văn hóa” nhẹ, nhưng kệ đi, đam mê chiến thắng sự khác biệt, 1 chương 2 chương rồi dần dần, ta đã yêu truyện chữ từ lúc nào không hay, lúc tỉnh hổn thì ta đã cày hết 1k6 chương truyện rồi, và đó là chuyện của nhiều ngày sau, hahaha. Quả nhiên, con trai khi có nhiều yêu thích thì khó mà chán được, giống như việc yêu được cùng lúc 2 cô gái với 2 cá tính khác nhau vậy, ta lúc ấy tuy rằng không làm được hành động vĩ đại như vậy, nhưng cũng gần như vì ta biết rằng cuộc sống của mình đã thêm ra một cái sở thích, và nó làm cho mỗi ngày đều trở nên tươi đẹp hơn (vì sao nói vậy ư, có lẽ rất nhiều thư hữu yêu thư đều sẽ lý giải cảm giác này của ta, giống như việc dân tổ yêu xe, dân chơi thích đồ vậy).
Còn tiếp…
Trăng Sáng Bao Lâu Có ?
2 bình luận
hóng…tiếp đi :V đh giống ta vc cũng từ manhua đptk đến truyện chữ :V
Haha, tại hạ cũng vậy :3. Dân anime manga nhảy qua manhua tới truyện chữ :3